Nhật ký hậu chia tay ngày 1: trống trải, mất mát, buồn!


Ngó qua thời tiết 1 chút: Nắng nhẹ, có mây ⛅

21 tháng 8, 2023 

Vào đêm qua, 1 thoáng không chịu được sự giày vò, 1 thoáng sợ cứ tiếp tục stress thì kiểu gì cũng không phải là cách, có lẽ đây chính là nguyên nhân của cái loét dạ dày chăng?

Không chịu được nữa, mình cuối cùng cũng phải nói ra lời chia tay, nói xong mình òa khóc như 1 đứa trẻ, nhưng không lâu sau, mình lại có thể đi ngủ, chứ chắc em nếu đọc được sẽ trằn trọc cả đêm mất.

Vẫn sợ em không chịu nổi, làm tổn thương một người con gái yếu đuối đâu có vui vẻ gì, mà lại là người mình yêu thương hơn 2 năm qua :(

Nhưng rõ ràng tiếp tục không phải là cách, bản thân mình đã chịu giày vò và stress hơn 1 năm qua, còn em thì với trực giác của người con gái cũng đã phát hiện điều gì đó không đúng, cũng đang stress và mất ngủ cả mấy tháng nay, thôi thì lần này dứt khoát vậy.

Cũng là lần thứ 4 mình nói lời chia tay, ôi chao :(

Giá như hồi xưa mình quyết đoán thêm tí nữa, thì cả 2 đã không phải khổ sở đến tận bây giờ.

Nhưng kỷ niệm yêu nhau hơn 2 năm, gần 3 năm cứ thế mà dễ quên được hay sao?

Mình nguyện chịu đựng mọi sự đau khổ, thậm chí chết đi cũng không hối tiếc, nhưng đổi lại em được hạnh phúc sau chia tay. 

Có vẻ mâu thuẫn nhỉ, thế tại sao mày không cố gắng ở bên và yêu thương em đến suốt đời?

Không mình không làm được, bao nhiêu tiếng thở dài lúc bên em chính là bấy nhiêu suy nghĩ muốn chia tay của mình, hầu như hơn 1 năm qua không có 1 ngày nào là mình không suy nghĩ tới chuyện chia tay!

Thực sự rất giày vò.

Cơ mà, lúc ở bên em mình rất vui, mình được trở thành chính mình, không sợ gì cả, thậm chí mình chỉ có thể khóc thật to lúc ở bên cạnh em, ở chỗ khác mình không thể làm được!

Nghẹn ngào, nhưng mình làm được gì hơn đây? 😭

Lạy Chúa, con nguyện chịu thay mọi sự khổ đau của em sau khi chia tay, xin ngài cho em được hạnh phúc những tháng ngày sau này!



0 Comments: