Nhật ký: 27/08/2023


Ngày 27/08/2023 🌦️



Sáng đi cf với bé Trinh, lấy 2 bịch cafe nhờ nhỏ mua, luôn tiện chơi vài ván game, rồi không hiểu sao lại lôi google photo ra khoe hình, lại có hình em chứ 🥲.

Ơ trách sao được, cứ 3 tấm hình là sẽ có 1 tấm có em mà ...

Khoe hình như là 1 cách kể chuyện theo dòng thời gian, từ quá khứ đi học cho tới lúc đi làm, mình được đà nói nhiều thiệt, làm cho nhỏ nhìn mình với ánh mắt tròn vo 😆.

Buổi cơm tối, sao mình lại nghe được bài ending của anime "Tháng tư là lời nói dối của em", ôi nó làm sao buồn da diết, mình lại được dịp khóc như mưa...

Nay đúng là một bữa cơm chan nước mắt đúng nghĩa, may mà tắm xong thì trời mưa, không ra ngoài ăn mà đặt grab, chứ khóc ở nơi công cộng thì cũng ngại chết đó 😥.

Người ta nói con gái sau chia tay sẽ buồn nhất, nhưng dần sẽ nguôi ngoai, còn con trai thì ngược lại, lúc mới chia tay không thấy gì đâu, nhưng lâu dần chính kỉ niệm sẽ giết chết chúng ta 🥹.
Nay mình nghe được Lý kể, một ngày của em nhắc tên mình không biết bao nhiêu lần, vì hầu như mọi thứ xung quanh em đều có liên quan tới mình. Kể cả nấu canh cho Lý ăn cũng nấu món mình thích nhất.

Mình sẽ không bao giờ quên được, có một người con gái, vì quá nhớ mình, mà tưởng tượng ra chiếc gối ôm là mình, sau đó ôm gối ngủ ngon lành 😭. Viết tới đây lại che mặt khóc rồi... 

Nay mẹ em gọi nhỡ, mà mình thực sự vẫn chưa dám đối diện để nói lời xin lỗi tới bố mẹ 😢.
Muốn tìm một ai đó, để nói rằng mình mệt lắm, nhưng ngoài em ra thì mình đâu còn có thể mở lòng với ai được nữa...? Mình thực sự có người bạn hiểu mình, để mình nói ra những lời ấy sao?
Liệu sau 3 tháng mình còn có thể quay lại cùng nhau không? Hay lúc đó mình cũng không muốn nữa?

Tại sao không chia tay thì stress cùng cực, chia tay rồi thì lại đau khổ thế chứ trời ơi 😥.

Hi vọng em sống thật tốt, em nhé!

Hãy yêu thương bản thân mình nhiều hơn.






Nhật ký: Thương


 26/08/2023 ☀☀

Gì chứ, thực ra nhật ký luôn được tôi viết vào những ngày buồn nhất.

Ơ vậy thế những đêm khóc vì thương mẹ mà lại không viết?

Thôi...

Nghe Lý kể em nhắc về tôi suốt, làm tôi thương em quá, em thương tôi rất nhiều, mất ngủ mấy ngày nay, may là nay ngủ được rồi. Chắc hồi chiều đi lễ rồi cầu nguyện, Chúa nhậm lời tôi, cho em ơn bình an 🥹.

Em còn bảo rằng đáng ra kế hoạch sang năm là cưới, đúng rồi, kẻ tồi như tôi từng hứa với em kế hoạch cưới sau 3 năm.

Nhưng không, bao nhiêu chuyện ập tới, rồi cái ngày sinh nhật em năm ấy, mẹ mất... 

Chưa kể những thay đổi trong lòng tôi nữa, tôi thật tệ.

Mấy nay tôi vẫn có trò chuyện với những người con gái khác, như thể để lấp đầy khoảng trống khi không có em, nhưng dường như nó vẫn khó khăn, thật nực cười.

Đôi lúc tôi lại nghĩ sống sao lại đau khổ, thế thì chết đi có sao không? Nhưng chết rồi lại gây ra đau khổ cho những người yêu thương mình thì sao, rồi kẻ chết đi khi chưa hết dương thọ sẽ cũng phải chịu đau đớn thì sao, tôi sợ...





Mong em luôn hạnh phúc và bình yên.

Nhật ký hậu chia tay ngày 3: Gì đây


 Nửa đêm 22/08/2023

23/08/2023 00:54

Trời nửa mưa nửa nắng

Lần đầu tôi được trải qua cảm giác: nước mắt thì tuôn trào nhưng miệng thì không ngừng cười 

Như thằng thần kinh!


Khóc vì nhớ em, thương em, vì gì nữa nhỉ? Vì tương lai của tôi à?

Nhưng cười vì sao? Tôi thấy nực cười, sao muốn chia tay lắm mà bây giờ lại buồn, nửa đêm lại mở hình em ra xem, bình thường có mấy khi xem hình em đâu?

Chắc là chỉ vì mới chia tay thôi, sẽ ổn thôi mà


Hi vọng em sẽ ổn, chúc em ngủ ngon


À tôi lại vừa đổi lại hình nền điện thoại, vẫn là hình của 2 đứa đi uống trà đó 🤭


"Nếu sớm mai ta vô tình thấy được nhau

Hãy để cho tôi nói với em lời chào uh uhh

...

Hẹn gặp lại em ngày tháng của sau này..."

Hình như càng stress, càng buồn tôi lại càng học được hay sao ấy, mấy nay chăm học tiếng Anh lắm.


Nhưng không hiểu sao cả năm qua tôi luôn trốn tránh em, không muốn gặp em, không nói lời yêu em trước khi đi ngủ, không hay nhắn tin nữa.

Thậm chí tôi còn không tập trung học tập được.

Lý do là gì đây... thật khó, ai đó tát cho tôi 1 cái đi, nhưng nhẹ thôi, tôi bị vẹo cổ bây giờ 😅

Update: Nửa đêm tự nói tự cười, tự khóc như 1 thằng điên, tôi nghĩ nếu sau này tôi bị điên thật, thì có lẽ đây là những triệu chứng đầu tiên 😈

Nhật ký hậu chia tay ngày 1: trống trải, mất mát, buồn!


Ngó qua thời tiết 1 chút: Nắng nhẹ, có mây ⛅

21 tháng 8, 2023 

Vào đêm qua, 1 thoáng không chịu được sự giày vò, 1 thoáng sợ cứ tiếp tục stress thì kiểu gì cũng không phải là cách, có lẽ đây chính là nguyên nhân của cái loét dạ dày chăng?

Không chịu được nữa, mình cuối cùng cũng phải nói ra lời chia tay, nói xong mình òa khóc như 1 đứa trẻ, nhưng không lâu sau, mình lại có thể đi ngủ, chứ chắc em nếu đọc được sẽ trằn trọc cả đêm mất.

Vẫn sợ em không chịu nổi, làm tổn thương một người con gái yếu đuối đâu có vui vẻ gì, mà lại là người mình yêu thương hơn 2 năm qua :(

Nhưng rõ ràng tiếp tục không phải là cách, bản thân mình đã chịu giày vò và stress hơn 1 năm qua, còn em thì với trực giác của người con gái cũng đã phát hiện điều gì đó không đúng, cũng đang stress và mất ngủ cả mấy tháng nay, thôi thì lần này dứt khoát vậy.

Cũng là lần thứ 4 mình nói lời chia tay, ôi chao :(

Giá như hồi xưa mình quyết đoán thêm tí nữa, thì cả 2 đã không phải khổ sở đến tận bây giờ.

Nhưng kỷ niệm yêu nhau hơn 2 năm, gần 3 năm cứ thế mà dễ quên được hay sao?

Mình nguyện chịu đựng mọi sự đau khổ, thậm chí chết đi cũng không hối tiếc, nhưng đổi lại em được hạnh phúc sau chia tay. 

Có vẻ mâu thuẫn nhỉ, thế tại sao mày không cố gắng ở bên và yêu thương em đến suốt đời?

Không mình không làm được, bao nhiêu tiếng thở dài lúc bên em chính là bấy nhiêu suy nghĩ muốn chia tay của mình, hầu như hơn 1 năm qua không có 1 ngày nào là mình không suy nghĩ tới chuyện chia tay!

Thực sự rất giày vò.

Cơ mà, lúc ở bên em mình rất vui, mình được trở thành chính mình, không sợ gì cả, thậm chí mình chỉ có thể khóc thật to lúc ở bên cạnh em, ở chỗ khác mình không thể làm được!

Nghẹn ngào, nhưng mình làm được gì hơn đây? 😭

Lạy Chúa, con nguyện chịu thay mọi sự khổ đau của em sau khi chia tay, xin ngài cho em được hạnh phúc những tháng ngày sau này!