Nhật ký 19/11/2023: Bất an, bồn chồn và cảm thấy có lỗi


 19/11/2023: Trước 1 ngày ngày nhà giáo, trời nắng.

Tình trạng đau dạ dày đã bớt sau 2 tuần uống thuốc điều trị khá nặng, giờ lại điều trị tiếp nhưng lại phác đồ nhẹ hơn, mà lại bị vàng lưỡi nữa chứ😖.

Mấy nay mình ngủ không ngon tí nào, chắc tình trạng này kéo dài được mấy tuần hay mấy tháng rồi, 1 đêm mình ngủ phải tỉnh giấc vài ba lần, tức ngực quá phải làm gì đó mới ngủ được tiếp.

Mình lại thấy bồn chồn và bất an, rất khó chịu 😰.

Chắc là do cảm giác có lỗi đối với em, khi mà mình đã đối xử với em như vậy, rất không công bằng với em. Một phần lại do những mong muốn cá nhân của mình thì mình không dũng cảm nói với em được, mình cũng chẳng đủ quyết đoán để block em đi, để em nhanh hơn đi tìm người mới. Mình lại có cách quan tâm em từ từ, gieo hi vọng cho em nữa :(.

Thật ra cái sự bồn chồn bất an này nó còn đáng sợ hơn là cái cảnh dằn vặt khi muốn nói lời chia tay với em nhưng không nói được, sợ em tổn thương. Vậy là mình đang ích kỉ rồi, mình vẫn lo nghĩ cho mình trước tiên.


Lạy Chúa, xin giúp con biết đường đi nước bước nào hợp theo ý ngài, vì chỉ có nơi ngài và trong ngài mới mang lại bình yên cho con được thôi.


P.S: À cũng đã tròn 3 tháng từ khi mình nói lời chia tay rồi, cứ như vậy sẽ đánh mất em mãi mãi, nhưng nếu mình với em quay lại, liệu mình có yêu được như lúc đầu, liệu mình có xử lý được vấn đề của bản thân nữa hay không ?

Nhật ký tháng 11 2023


01/11/2023

Uống thuốc dạ dày nặng quá ta ơi, đầu cứ choáng váng, dạ dày thì cứ đau, miệng lúc nào cũng chua, ăn thì buồn nôn 😢.

Nay nói chuyện bày tỏ tình cảm, mọi người có thể thoải mái ôm người thân.

Riêng mình và gia đình mình khó ôm ai quá, chắc phải học cách bày tỏ tình cảm thôi.

Muốn ôm mẹ một cái, mà mẹ đã không còn 😢.



04/11/2023 - Nay trời nắng nhẹ ⛅️

Hôm nay mình lại phải tự viện cớ để td cho bớt buồn và stress khi nghĩ về em, thật yếu đuối.

Hôm qua mình đi tập xong, tính quẹo về bình dương mua cho em 1 ít hột vịt lộn và ly trà sữa, nhưng chạy được 1 đoạn mình thầm nghĩ "mình yêu vì sắc dục và còn đòi hỏi được yêu lại, vậy mình đã yêu thực sự chưa? Nếu chưa thì thôi đi đừng làm em suy nghĩ nữa" thế là mình quay xe đi về, chạy được 1 đoạn nữa thì trời đổ cơn giông.

Về nhà nhớ em quá, lại rủ em hôm nay đi xem phim nhưng em không đi.

Hôm nay sáng thì ra cafe, nhưng mà lạ lắm, chẳng đọc sách được, chỉ có thể ngồi thơ thẩn vậy thôi, mình buồn quá! Cơm trưa thì không nuốt nổi.


Chiều đi cf học bài, mà mải lo nghĩ về chuyện tình cảm mình và em, thế là bị quệt xe, mà mình té xe nhưng lại bình tĩnh tới lạ thường. Chắc quệt xe xíu với 1 vết bầm không thể nào buồn hơn việc thiếu em, hoặc là việc không dứt khoát được chuyện này.

Sáng mai nhớ gọi điện lại cho chú kia nha 🤗.

Nói chuyện với em xong mình phải đi ra ngoài đi dạo, chứ khó chịu lắm, mỗi lời em nói như muối xát vào tim mình vậy 🥲

Mỗi lần vậy, cũng như trong quá khứ, mình lại suy nghĩ: "Sao em cứ nhắc hoài vậy nhỉ, mình biết lỗi rồi mà?".

Nhưng thực ra mình mới là người đáng trách hơn cả, khi đã vô tâm trong suốt 2 năm qua.

Thực vậy, nếu yêu ai đó chân thật, thì mình sẽ không viện lí do, không đòi hỏi, không trách cứ đâu nhỉ, vậy mà mình vẫn còn mấy điều trách em cho được!

Bức thư tay hôm bữa mình định gửi em, nhưng mình lại rút về, nếu em đọc được chắc đó sẽ là cái kết cho mối quan hệ này.

Chắc mình sẽ chịu cảnh đau lòng thêm 1 tháng nữa, coi như đền bù lỗi lầm mình đã làm cho em trong 3 năm qua.